Ngày nay, bệnh vẩy nến là căn bệnh rất thường gặp và không còn xa lạ với bất kỳ ai trong chúng ta. Trên thực tế, nhiều người không nhận thức được bản chất thật sự của bệnh vẩy nến và đã hiểu lầm về căn bệnh ngoài da này từ nhiều thế kỷ nay!

Những quan điểm sai lầm về bệnh vẩy nến

Cái tên bệnh vẩy nến bắt nguồn từ tiếng Hy Lạp cổ đại, để chỉ một thứ “ghẻ” có triệu chứng ngứa và xảy ra bởi những điều kiện kích hoạt thần bí. Bệnh vẩy nến đã được phát hiện ra khoảng hàng ngàn năm trước đây. Một số xác ướp Ai Cập đã được tìm thấy, khi lấy ra khỏi lăng mộ và các nhà khoa học đã nhận ra rằng họ đã từng bị bệnh vẩy nến.

Người ta cho rằng từ "tsaraat” xuất hiện trong Cựu Ước ở Kinh Thánh, được sử dụng cho tất cả các tài liệu tham khảo về các bệnh ngoài da, có thể cũng đã được dùng để chỉ bệnh vẩy nến ở một vài thời điểm - Một người có “tsaraat” được cho là đã bị trừng phạt vì những tội lỗi họ gây ra.

Nhiều người đã từng nghĩ rằng bệnh vẩy nến là một bệnh truyền nhiễm, do đó, những người bị vẩy nến đã phải chịu những sự kỳ thị của xã hội như với những người có bệnh phong – 2 bệnh này rất thường bị nhầm lẫn với nhau. Những người bị bệnh vẩy nến thường bị xa lánh và cô lập. Nếu bạn bị bệnh vẩy nến ở châu Âu thời Trung cổ, bạn sẽ phải dùng một cái chuông, rung lên để cảnh báo người khác khi bạn đến. Điều này chỉ có trong thế kỷ 19, sau này, các nhà nghiên cứu đã phân loại bệnh vẩy nến là một điều kiện riêng biệt, khác hẳn với bệnh phong. Cho đến thế kỷ 20, các nhà khoa học nhận ra đây là một bệnh tự miễn dịch.

Phương pháp hỗ trợ điều trị bệnh vẩy nến

Phương pháp hỗ trợ điều trị bệnh vẩy nến cũng giống như nhiều quan niệm sai lầm khác, đã từng rất lạc hậu và cổ hủ! Biện pháp khắc phục bao gồm sử dụng phân từ chó và mèo, hành tây trộn với muối và nước tiểu, tinh dịch và dầu ngỗng, hoặc các thành phần độc hại như asen, nitrat và thủy ngân… Có những thời điểm, những người bị bệnh vẩy nến đã được bôi trơn da và sau đó họ được bọc kín, những người khác tin rằng cách hỗ trợ điều trị này sẽ làm giảm được các lớp vẩy nến!